Khương Phàm mở mắt ra, nhìn về phía Ngu Khuynh Thành trên giường, trong ý thức hải, hồn ảnh kia tựa như là ý thức của Ngu Khuynh Thành, hắn có thể thông qua nó rõ ràng cảm nhận được tư tưởng, cảm xúc của Ngu Khuynh Thành.
Cảm giác này... Thật kỳ diệu...
Ngu Khuynh Thành hoảng sợ nhìn về hướng Khương Phàm.
Khương Phàm cười:
- Khuynh Thành cô nương, hi vọng chúng ta có thể chung đụng vui sướng.
- Các ngươi... Các ngươi đã làm gì ta...
Ngu Khuynh Thành run rẩy, có thể rõ ràng cảm nhận được sự thay đổi của mình, thật giống như linh hồn, ý thức, thậm chí thân thể mình, đều mở ra trước Khương Phàm.
Sợ hãi! Tuyệt vọng! Giá lạnh!
Hướng Vãn Tình nhẹ nhàng cười với Ngu Khuynh Thành:
- Từ nay về sau, ngươi là người Khương Phàm, tất cả tất cả... Đều là...
- Các ngươi... Các ngươi chết không yên lành!
Ánh mắt Ngu Khuynh Thành lắc lư, tuyệt vọng rung động mà nói:
- Hỗn Độn Tử Phủ sẽ không bỏ qua các ngươi!
Khương Phàm rời khỏi không bao lâu, Lâm Thiên Lộc, Bạch Nguyệt cũng đi đến tầng cao nhất, tìm được Hướng Vãn Tình.
- Hướng điện chủ, ngươi hình như cảm thấy rất hứng thú đối với Khương Phàm của chúng ta.
Sau khi Lâm Thiên Lộc ngồi xuống, ánh mắt bén nhọn nhìn đến khi Vãn Tình, không lọt vào khí chất yêu hồn mị thần mê người kia.
- Lâm túc lão, ta không nên cảm thấy hứng thú đối với Khương Phàm sao? Hay là ngươi không biết vì sao ta cảm thấy hứng thú với Khương Phàm?
Hướng Vãn Tình mềm mại cười yếu ớt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-dai-chi-ton/1909816/chuong-696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.