- Ta và Hải Thần đảo đã không còn liên quan với nhau.
Dương Biện nghe được ba chữ Hải Thần đảo, đáy mắt đã bùng lên ý lạnh, ngay cả huyết khí cuồn cuộn xung quanh cũng đều rung chuyển mãnh liệt, tản mát ra sát khí ngập trời.
Hải Thần đảo, đã từng là kiêu ngạo lớn nhất của hắn. Bây giờ lại giống như là cấm kỵ, chỉ là nghe thấy thôi thì đã không nhịn được mà lên cơn giận dữ.
- Hắn làm sao thế?
Hướng Vãn Tình kinh ngạc nhìn Khương Phàm, người này nhìn rất táo bạo.
- Không khác ngươi lắm, bị ném bỏ. Tuy nhiên, hắn so với cô còn thảm hơn chút.
Khương Phàm nhún nhún vai, đi đến trong bọn hắn:
- Tới đây tới đây, giới thiệu cho các ngươi làm.
- Đây là Dạ An Nhiên, Ngũ Hành thiên văn; đây là lão tặc, Hỏa Diễm Huyễn Điểu, là Yêu Linh thể, dung hợp Thượng Cổ Thái Dương đồ đằng; đây là Hướng Vãn Tình, Cửu Vĩ Thiên Hồ linh văn, dung hợp Thượng Cổ Thái m đồ đằng.
- Đây là đồ đệ của ta Lý Dần, trước mắt là Chí Tôn song thánh văn, ngươi rất quen thuộc. Đây là huynh đệ của ta Khương Bân, thân phận cụ thể ta cũng không rõ ràng, các ngươi từ từ ở chung.
Khương Phàm chỉ vào Dương Biện nói:
- Cự Kình thiên văn, vừa mới thức tỉnh Viễn Cổ kình hồn.
- Viễn Cổ kình hồn?
Hướng Vãn Tình càng kinh ngạc.
Nhân vật như vậy mà Hải Thần đảo vậy lại từ bỏ?
Không đúng, làm sao Khương Phàm lại cùng người như vậy liên lụy với nhau.
Vẻ mặt cao ngạo của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-dai-chi-ton/1911020/chuong-1502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.