- Dương Ngọc Chân...
Dương Biện đột nhiên quát lên, giơ chiến kích đến Dương Ngọc Chân.
- Làm gì?
Dương Ngọc Chân nhìn 'Người khô' trên chiến kích, vừa vội vừa giận.
- Hắn là ai??
- Hài tử của ta, Thiên Hữu! Ngươi có ý gì?
- Ngươi nuôi lớn hắn từ nhỏ, vất vả nhỉ.
- Cái gì??
- Ngươi xem mệnh của hắn so với mệnh của ngươi đều muốn nặng hơn.
- Đương nhiên!! Ngươi muốn làm gì??
Dương Ngọc Chân nhíu mày, chẳng lẽ muốn nàng chủ động đi qua, đổi lại Dương Thiên Hữu?
Các tộc nhân Dương gia trên bến tàu càng không hiểu thấu, đây là thế nào?
Sao hôm nay Dương Biện lại điên điên khùng khùng thế này!
Dương Biện chọn Dương Thiên Hữu tiếp tục hỏi:
- Bồi dưỡng một nhi tử như thế, ngươi kiêu ngạo sao?
- Hắn là kiêu ngạo của ta! So với ngươi còn ưu tú hơn!!
- Nhìn kỹ mặt của hắn một chút.
- Rốt cuộc ngươi muốn làm gì? . ngôn tình tổng tài
- Nhìn cho kỹ!!
- Ta nhìn đây...
Bành!!
Một tiếng bạo hưởng, Dương Thiên Hữu chỉ còn thân thể, bỗng nhiên cái đầu liền... Nổ!!
Dương Biện, giết Dương Thiên Hữu!!
Trực tiếp dùng năng lượng thảm liệt bên trong chiến kích chấn vỡ nát!
Bến tàu bỗng nhiên an tĩnh, tất cả mọi người như bị sét đánh cứng ở tại chỗ, gắt gao tiếp cận hình ảnh huyết nhục văng tung tóe kia.
- Chết! Thần hồn câu diệt! Không vào luân hồi!
Dương Biện hạ chiến kích xuống, thanh âm lạnh lùng quanh quẩn bến tàu.
- Không!!
Dương Ngọc Chân tiếng hét thê lương, ngồi liệt trên mặt đất.
- Dương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-dai-chi-ton/1911635/chuong-1856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.