Bất luận là hình thể để cho người ta hít thở không thông kia, hay là long uy tràn ngập đất trời, đều khảo nghiệm sức chịu đựng của toàn bộ sinh linh ven đường.
- Hình như Cự Long đang tới nơi này.
Đông Hoàng Như Ảnh nhắc nhở Khương Phàm.
- Rõ ràng cự ngạc đã được giấu trong Thông Thiên Tháp, làm sao nó đuổi tới đây được? Có thể chỉ là đi ngang qua nơi này hay không?
- Ngươi dám cược không?
- Không dám!
Khương Phàm lắc đầu, không tình nguyện chào hỏi bọn hắn rời khỏi.
- Chậm đã! Các ngươi muốn rời khỏi?
Nam tử cầm đầu của Thái Uyên Cực Địa khống chế Hám Hải Thú cản bọn họ lại.
- Nơi này thuộc về các ngươi.
- Đột nhiên thay đổi chủ ý?
- Ta thay đổi chủ ý, ngươi không nên vui mừng sao?
- Ta thấy không phải ngươi thay đổi chủ ý, mà là... muốn chạy trốn nhỉ.
Nam tử cầm đầu vừa nhìn về phía Cự Long hoành hành giữa khung trời nơi xa.
- Đối mặt với các ngươi, ta còn cần chạy trốn? Đừng quá đánh giá cao mình.
- Không phải ngươi sợ ta, mà là sợ con Cự Long kia!
Nam tử cầm đầu tâm tư nhanh nhẹn, đám người này vừa rồi còn rất phách lối, vậy mà khi nghe thấy tiếng long ngâm liền yếu khí thế đi, còn muốn sốt ruột rời khỏi, rõ ràng e ngại Cự Long.
Mà, Long Cốt Cự Ngạc đâu?
Giống như không ở nơi này.
Là ẩn nấp rồi, hay là đã bị Cự Long ăn?
Cự Long đang tới nơi này, chẳng lẽ đang đuổi bắt bọn hắn?
Tám cường giả của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-dai-chi-ton/1912221/chuong-2198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.