Theo giọng nói của Lý Âm Phỉ, toàn bộ ánh đèn trên sân khấu đều tập trung tới người cô, tất cả mọi người đều thấy rõ dáng vẻ của Lý Âm Phỉ, điều này làm cho cả hiện trường phát ra tiếng thở thật mạnh. Thì ra trên mặt Lý Âm Phỉ lúc này che một chiếc khăn mỏng, chỉ lộ ra cặp mắt phượng yêu mị, ánh mắt lưu chuyển xung quanh mang theo một phần câu hồn, cho dù không thấy chân dung, tất cả mọi người đều biết Lý Âm Phỉ tuyệt đối là một vị cơ vũ tuyệt sắc yêu mị.
Ngay khi tiếng hát “Quyết không khuất phục" vang lên, Lý Âm Phỉ lại lần nữa làm nhóm quân giáo sinh động lòng, bài hát này thập phần hữu lực, Lý Âm Phỉ hát với tình cảm dào dạt mãnh liệt, giống như muốn nói cho nhóm quân giáo sinh, kẻ thù xâm lấn sẽ không đánh bại được cốt cách cứng rắn của người Hoa Hạ, mọi người nghe tiếng ca kích động, sôi nổi đứng lên, nhóm quân giáo sinh kích động mà nắm chặt nắm tay, cao giọng phụ họa với điệp khúc “Quyết không khuất phục", lớn tiếng hát lên.
Lúc này Lăng Lan cho dù trì độn cũng biết, Lý Âm Phỉ này tất nhiên là người thuộc về Quân bộ, nếu không không có khả năng chọn được hai bài hát đều chuẩn xác mà đón đúng ý với trận chiến tranh này của trường quân đội. Quân bộ quả nhiên tính kế tốt, Lý Âm Phỉ đã đến, hai bài hát này hiển nhiên đem cừu hận của học sinh trường quân đội đối với kẻ xâm lấn tăng đến cực điểm, có thể nghĩ những quân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-ong-tuong-lai-khong-de-lam/2054408/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.