Edit: Phi Nguyệt
"Lôi Vương Kiều Đình là đệ tử đắc ý nhất của đạo sư Đường Ngọc, nếu sắp tới Kiều Đình thua trong tay chúng ta chẳng phải trong lòng ông ấy sẽ có khúc mắc sao." Lăng Lan tùy tiện tìm một lý do trả lời câu hỏi của Tiểu Tứ.
"Không có khả năng, theo những thông tin em thu thập được thì đạo sư Đường Ngọc chưa từng nhận đệ tử trong trường nam sinh quân giáo, thực chất Lôi Vương Kiều Đình cũng chỉ là một trong những học sinh của ông ấy mà thôi." Tiểu Tứ phản bác. "Hơn nữa trước đây Đường Ngọc đã từng nói, ông ấy luôn hi vọng nhìn thấy trò giỏi hơn thầy, nếu lão đại thắng Kiều Đình, chắc chắn ông ấy sẽ vui mừng chứ không hề tức giận."
"Thật sao…" Lăng Lan tiếp tục đặt sự chú ý vào đạo sư Đường Ngọc, nếu là như thế thì cô có thể thử xin làm đệ tử của ông ấy.
Bề ngoài Lăng Lan có vẻ lạnh nhạt với tất cả mọi người nhưng trong thâm tâm cô vẫn luôn tôn trọng người khác, đặc biệt là những người đã từng quan tâm chăm sóc cho cô. Cô sợ nếu mình theo đạo sư Đường Ngọc, sau này ông ấy lại mở miệng xin cho Kiều Đình thì cho dù cô không dao động với quyết định của mình thì vẫn sẽ cảm thấy áy náy với ông ấy, cô không hề muốn thấy chuyện như vậy xảy ra nên mới từ bỏ ý định xin làm đệ tử của Đường Ngọc.
"Hơn nữa, đạo sư Đường Ngọc cũng là một trong những cơ giáp sĩ được baba khen đấy nhé." Gương mặt của Tiểu Tứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-ong-tuong-lai-khong-de-lam/2054415/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.