Editor: Cáo ngây ngô
Lý Lan Phong ánh mắt thực tốt, nhìn mấy người kia vẻ mặt xúc động phẫn nộ, dáng vẻ căm giận bất bình làm Lý Lan Phong không khỏi mà nở nụ cười:
“Xem ra, trong khoảng thời gian này cuộc sống Lôi Vương không phải quá tốt a, người phía dưới đều sinh ra chút tiểu tâm tư.”
“Ừm!” khóe miệng Lăng Lan hơi hơi nhếch lên, nhìn đối thủ của mình có phiền toái, tâm tình không thể nghi ngờ là thực không tồi, cũng liền đáp lại Lý Lan Phong.
“Đây cũng là vì lúc trước anh ta quá mức cường thế, không để lại một lối thoát cho chính mình, cho nên một khi thất bại, những người trước kia bị sự cưỡng chế của anh ta làm bất mãn cuối cùng cũng có cơ hội bộc phát.”
Lý Lan Phong có chút vui sướng khi người gặp họa, anh cười như không cười mà nhìn Lăng Lan một cái nói: “Vốn muốn xem Lôi Vương xúi quẩy phải thật lâu, không nghĩ tới nhanh như vậy mong muốn đã xảy ra.”
Nghe Lý Lan Phong có điều chỉ ý nói, Lăng Lan một cái mắt lạnh nhìn lại có điều ngộ đạo: “ Báo con, cậu chán ghét Lôi Vương?”
Lý Lan Phong ánh mắt ngưng ngưng, trầm mặc mấy giây, lúc này mới khẽ thở dài: “Đúng vậy, tôi chán ghét hắn, một thiên chi kiêu tử, bất luận là thiên phú hay là thể chất đều kinh diễm đến làm người đố kỵ, dù cho tôi có nỗ lực thật nhiều cũng không đuổi kịp đối phương……”
Nói đến việc này Lý Lan Phong có chút thất thần, anh nói chỉ là nguyên nhân bên ngoài, nguyên nhân thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-ong-tuong-lai-khong-de-lam/2054441/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.