Bà ta là “mẹ chồng tương lai” của Cố Vãn, cô chắc chắn phải qua đó chào hỏi một tiếng.
“Bác gái.” Cố Vãn chào hỏi với Triệu Hiểu Nga một cách quy củ.
Triệu Hiểu Nga đã từng gặp Cố Vãn, bây giờ nhìn thấy cô đứng trước mặt mình, cau mày lại: “Cố Vãn, sao cô lại ở đây? Con gái sắp lấy chồng không được lộ mặt ra ngoài trước khi kết hôn, cô không biết ư? Còn nhà họ Cố nữa ngay cả một chút quy củ như vậy cũng không dạy cho cô à?”
Cố Vãn vẫn còn chưa kịp mở miệng, Triệu Hiểu Nga lại nói tiếp: “Tôi thật sự không biết vì sao ông cụ lại nhất quyết chọn cô làm vợ Thư Hành nhà chúng tôi. Tôi nhìn cô từ đầu đến chân không có chỗ nào ra hồn cả, hơn nữa đã là gái lỡ thì mười chín tuổi rồi...Bây giờ sắp gả cho Thư Hành nhà chúng tôi lại còn xuất đầu lộ diện chạy tới tiệc mừng thọ của Tổng Tư Lệnh nữa? Cô...bây giờ cô cút về nhà ngay cho tôi!”
Cố Vãn cụp mắt xuống, che giấu sự hận thù băng giá trong mắt.
Lúc này Triệu Hiểu Nga vẫn còn chưa trở thành mẹ chồng cô đâu, mà đã tỏ ra khắt khe bới lông tìm vết với cô như vậy rồi?
Kiếp trước chính người phụ nữ ác độc này đã hủy hoại hôn ước của cô và Mạnh Thư Hành. Bà ta đã trả tiền cho một nhóm côn đồ đã bắt cô đi trên đường cô xuất giá, định làm nhục cô. Nếu như không phải Hoắc Tây Châu cứu cô thì có lẽ kiếp trước cô đã chết từ lâu rồi nhỉ?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-quoc-phu-nhan-tron-chay-thoi-loan-the/475276/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.