Lời nói của Cố Vãn có vài phần đáng tin...Bất kì người phụ nữ nào bắt gặp chồng chưa cưới của mình làm chuyện đó với người phụ nữ khác mà không cảm thấy khó chịu chứ? Cố Vãn cảm thấy mình không xứng với Mạnh Thư Hành nên quyết định buông tay?
"Cô có lòng tốt giúp tôi như vậy à?" Cố Vũ Đình nghi ngờ nhìn Cố Vãn đăm đăm: "Điều này đối với cô có lợi ích gì?"
"Việc này cô không cần biết, cô chỉ cần biết nếu không muốn làm vợ hai của Mạnh Thư Hành, chỉ còn cơ hội lần này thôi." Cố Vãn nói: "Bữa tiệc sinh nhật của tổng tư lệnh Hoắc mời phân nửa nhân vật giàu có ở Giang Thành. Nếu cô có thể chứng minh tình cảm giữa mình và Mạnh Thư Hành là yêu nhau thật lòng trước mặt tất cả mọi người, thì dù là cha mẹ hay nhà họ Mạnh đều không thể ngăn cản hai người kết hôn với nhau."
"Chỉ có điều tôi sẽ bị người khác mỉa mai..." Khi nói câu này, Cố Vãn cúi gằm mặt xuống như thể rất khổ sở, do dự. Ngay sau đó lại bổ sung thêm một câu: "Vì vậy nếu tôi giúp thì cô phải cho tôi một khoản tiền lớn."
"Cô bị người khác chế nhạo mắc mớ gì tới tôi?” Cố Vũ Đình lạnh lùng giễu cợt Cố Vãn bằng nét mặt trào phúng: "Tại sao tôi phải cho cô tiền?"
"Cố Vãn à, tôi thấy bây giờ cô nghèo tới mức sắp phát điên rồi? Trong mắt chỉ có tiền hả? Ban nãy còn mặt dày xin tiền ở trước mặt cha, bây giờ còn muốn kiếm tiền từ chỗ tôi? Đừng nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-quoc-phu-nhan-tron-chay-thoi-loan-the/475283/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.