“Với cả đồ đĩ chết tiệt nhà ngươi nữa, khóc cho ai xem hả! Mới tí tuổi đầu mà lại đi học dáng vẻ lẳng lơ như hồ ly tinh, quả thật ti tiện y hệt như mẹ ngươi!”“Lão vu bà, không được chửi mẹ ta!”Mạch Cốc khóc lóc hét to, tức đến hai mắt đỏ ngầu, nó nhặt một hòn đá cỡ nhỡ trên mặt đất lên hung hăng ném về phía Vương thị.
Vương thị không trốn kịp, cục đá đập thẳng vào mu bàn chân của bà ta giống như một mồi lửa đốt cháy thùng thuốc nổ, Vương thị mắng to một câu, nổi giận đùng đùng định xông lên đánh người.
Mạch Tuệ chắn trước mặt đệ đệ muội muội, thôn trưởng tiến lên một bước bảo vệ Mạch Tuệ, người huynh đệ thợ hồ kia của thôn trưởng cũng giơ búa trừng mắt, lại chắn ở trước mặt thôn trưởng.
“Lão bà tử nhà ngươi thật là cay độc vô lý, lại còn định động thủ nữa hả?” Vừa nói, huynh đệ của thôn trưởng vừa dùng búa gõ lên tảng đá lớn rơi ra từ bức tường vừa mới bị đẩy xuống, một tiếng đập nặng nề vang lên, tảng đá lớn nứt toác.
Vương thị thầm kinh hãi trong lòng, không nhịn được lui về phía sau nửa bước.
“Nếu ngươi mà dám đánh người, ta sẽ khiến cho đầu ngươi giống như tảng đá này.
”“Ngươi, một người ngoài thôn như ngươi, chõ mũi vào chuyện của người khác làm gì hả?”Huynh đệ của thôn trưởng không thèm nhường nhịn chút nào: “Nếu ngươi dám đụng đến Tử Khanh huynh đệ của ta, vậy đây không còn là chuyện của người khác nữa rồi!”Vương thị nói: “Vậy ngươi kêu ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-theo-nhai-con-chay-nan-ta-dung-khong-gian-tich-tru-vat-tu/1804829/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.