Tình dục, một khi đã bắt đầu sẽ làm cho người ta sướng đến tận xương. Cho dù Thi Sơn Thanh luôn được xem là có sự tự chủ rất mạnh, cũng không nhịn được ham muốn trong đầu.
Mỗi phút mỗi giây cậu đều gần gũi một lần lại gần gũi thêm lần nữa với Long Ngọ, nhưng sắp xếp thời gian của hai người lại không cho phép, khiến dục vọng chất chứa càng ngày càng sâu hơn.
Long Ngọ bị giáo viên trinh sát hình sự mài mòn đến tiều tụy đi không ít. Vốn dáng người đã gầy còm giờ lại càng trơ xương, buổi tối lúc Thi Sơn Thanh ôm cô cũng thấy đau lòng ghê gớm.
“Còn bao lâu n ữ a c ậ u m ớ i h ọ c xong m ô n c ủ a v ị gi á o vi ê n kia?” Thi Sơn Thanh ôm Long Ngọ, thấp giọng hỏi, “C ó ph ả i gi á o vi ê n th ườ ng g â y kh ó d ễ kh ô ng?”
Long Ngọ đang suy nghĩ lung tung thì bị Thi Sơn Thanh kéo về, liền từ từ giải thích: “Nghi ê m kh ắ c th ì c ó , gi á o vi ê n ấ y r ấ t gi ỏ i, c ó th ể h ọ c đ ượ c r ấ t nhi ề u đ i ề u.”
“C ậ u g ầ n đây quá m ệ t m ỏ i r ồ i!” Thi Sơn Thanh tận mắt thấy Long Ngọ gầy đi từng chút.
“Này á..” Long Ngọ lờ đi, “ Đâ u c ó , t ớ th ấ y b ì nh th
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dang-ay-lam-ban-nhe/711574/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.