Dừng lại một chút, Ngô Tuấn lại giảng đạo lý:
"Cậu dám chống lại hội sinh viên chúng tôi, đây là số phận của cậu! Hội sinh viên chúng tôi là những người cậu chọc nổi vào chắc?"
“Thật sao”, Lâm Vũ cười, quả nhiên là đến báo thù.
"Cậu kia, còn cười được à? Không biết sắp bị đuổi học à?", cô gái tóc tím bên cạnh chế nhạo.
“Vậy tôi cũng sẽ nói này, nếu các người có thể đuổi học tôi thì coi như tôi thua”, Lâm Vũ tỏ vẻ xem thường.
Ngô Tuấn vốn tưởng rằng chỉ cần anh ta dùng sổ điểm danh uy hiếp Lâm Vũ, Lâm Vũ nhất định sẽ sợ hãi, thậm chí sẽ cúi đầu cầu xin anh ta thương xót, nhưng Lâm Vũ lại tỏ vẻ thờ ơ.
Điều này nằm ngoài dự đoán của anh ta.
“Cậu… cậu thực sự không sợ bị đuổi học sao?”, Ngô Tuấn vẻ mặt u ám hỏi.
“Nếu tôi sợ, tôi là cháu anh luôn”, Lâm Vũ cười nói.
"Cậu...chết đến nơi còn cứng miệng à! Cậu đợi đấy, hôm nay tôi sẽ báo trường, để nhà trường đuổi học cậu!", Ngô Tuấn hung ác nói.
Ngô Tuấn nói xong liền xoay người chuẩn bị rời đi.
Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên mặc vest đi qua.
"Là hiệu trưởng!"
Trưởng ban học tập Ngô Tuấn, cô gái tóc tím nhìn thoáng qua đã nhận ra người đàn ông trung niên mặc vest đi ngang qua là hiệu trưởng của đại học Thanh Dương.
Kết quả là, Ngô Tuấn nhanh chóng nở nụ cười đi đến nghênh đón.
"Chào buổi chiều, hiệu trưởng! Em là Ngô Tuấn, trưởng ban học tập của hội sinh viên".
Sau khi Ngô Tuấn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dang-cap-nguoi-thua-ke/149261/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.