Dù vẫn còn cay. Nhưng nàng không muốn ngã bệnh, sợ làm vướng víu hắn.
Cả bàn ngồi trơ mắt không lên tiếng.
Liên Dụ là người thích sạch sẽ, lúc ăn cơm không phải đũa của hắn thì không ăn. Giờ lại dùng chung một cái cốc, một bộ bát đũa với nha đầu xấu này.
Nhìn nha đầu kia xem, thực ra cũng không phải xấu đến vậy. Mái tóc dài lộn xộn che hơn nửa mặt, đôi mắt lại như sóng nước lay động lòng người.
Bạch Yến Trầm vẫn còn đau lòng khóc lóc tiếp:
“La Bàn Nhi uy h.i.ế.p hạ quan, không để cho hạ quan quản chuyện ở Hoa Quả Thôn, nếu không sẽ hạ cổ độc. Cổ độc kia rất đáng sợ, nhiều thủ hạ đầy tớ của hạ quan bị hạ, cả người cứng ngắc, toàn thân biến thành màu đen. Hắn còn nuôi được mấy con tiểu quỷ, thật lợi hại”.
Bạch Yến Trầm liên tục nói, La Bàn Nhi nuôi cổ độc, La Bàn Nhi g.i.ế.c người, La Bàn Nhi làm cái gì, dân chúng đều tin hắn, người vây quanh Hoa Quả sơn toàn là dân chúng cả.
TBC
Lưu Lăng thấy hắn càng nói càng lộn xộn, tát lên mặt hắn một cái.
“La Bàn Nhi La Bàn Nhi, La Bàn Nhi là cha ngươi à! Sợ lắm thế, nhìn ngươi như muốn tiểu ra quẩn nhỉ.”
Mấy người đi liên tục nhiều ngày đường cũng mệt mỏi, ăn cơm lại bị tên Bạch Yến Trầm nói đến mức không thoải mái. Sau khi cơm nước xong thì chỉ muốn nghỉ ngơi một chút, mai tự mình lên núi điều tra xem.
Đâu mà ngờ được, chỗ ở này lại nhỏ đến vậy.
Bạch Yến Trầm tuy là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/danh-chan-thuong-kinh-trieu-linh-nhi/1446728/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.