Tạ Thiếu Văn đương rối loạn, thấy Cẩm Sắt chẳng nói chẳng rằng, chỉ nhìn hắn với vẻ lạnh lùng xa cách, hai tay hắn bất giác nắm chặt, toát đầy mồ hôi.
Chắc hẳn thiếu nữ nào gặp phải chuyện thế này cũng sẽ sinh lòng oán giận, vốn dĩ lần này tới Giang Châu hắn luôn cảm thấy Cẩm Sắt muội muội xa cách với mình, vất vả lắm hôm nay nhân buổi ngắm hoa mới trở nên thân thiết một chút, chẳng ngờ lại xảy ra sự tình đến vậy. Cẩm Sắt muội muội là người mẫn cảm thiện lương, luôn coi mẫu thân mình như người dì kính yêu, bây giờ chắc hẳn vô cùng thương tâm khổ sở, nói không chừng nàng đã chẳng còn mong đợi gì ở mối hôn sự này nữa.Tạ Thiếu Văn nghĩ mà thấy đôi môi khô nứt nẻ, hắn liếm liếm môi, gấp giọng nói: “Đây chỉ là cách tạm thời, muội muội cứ yên tâm, dù muội xuất giá sớm, Hầu phủ cũng sẽ thực hiện đầy đủ lễ nghi khiến muội nở mày nở mặt, bày yến tiệc, trưng châu báu mười dặm đón muội về kinh. Huống hồ Cẩm Sắt muội muội rời kinh đã ba năm chắc hẳn rất nhớ những vị tiểu thư thân thiết khi xưa, Thượng Thư đại nhân và phu nhân hai năm nay ắt hẳn cũng đã nguôi ngoai phần nào với chuyện của Liêu bá phụ*, hai vị tuổi đã cao, muội muội sớm gả đến kinh thành cũng thuận lợi qua lại thăm hỏi. Hầu phủ sớm muộn cũng là nhà của muội, muội muội yên tâm, sau khi muội gả cho huynh, huynh và phụ thân sẽ hết lòng đối đãi. Mẫu thân hôm nay nhất thời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/danh-gia-vong-toc/2576805/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.