Lại đấu với nhau hơn mười chiêu, Cao Phong bỗng từ trong kiếm pháp của đối phương nghĩ ra một người, buột miệng nói: “Vân Phi Tường!”
Người áo đen cười hì hì: “Không ngờ hai năm không gặp, ngươi vẫn còn nhớ tới ta.
” nói xong xoay người nhảy lui, thu kiếm ngừng đấu.
Cao Phong cũng ngừng chiêu thu kiếm, nói: “Là ta quá hồ đồ, cho dù không nhớ tới ngươi, nhưng ít ra cũng phải biết tới Thiên Sơn Lục Mạch kiếm pháp chứ.
”
Vân Phi Tường nói: “Hai năm nay, Kinh Long kiếm pháp của ngươi càng thấy thuần chất, càng được tự nhiên hơn.
”
Cao Phong cười, nói: “Ngươi làm sao biết được hành tung của ta?”“
Vân Phi Tường nói: “Các phân đà của Kim Kiếm bang, miền nam bảy miền bắc sáu, cộng thêm ở mười ba tỉnh, có cả thảy bốn mươi tám nơi, ngươi nói ta muốn điều tra ngươi có dễ hay khó?”
Cao Phong cười khổ: “Điều đó thực sự không khó.
” Đột nhiên hắn nghĩ tới việc của Uy Võ tiêu cục, trầm giọng nói: “Đúng rồi, ngươi kiếm ta nhất định còn có việc khác?”
Vân Phi Tường nói: “Dĩ nhiên là có việc.
”
Cao Phong nghiêm túc nói: “Có việc này xin nói thẳng, ta là người không thích đi vòng vo!”
Vân Phi Tường nói: “Đường Trung Long là hảo huynh đệ của ngươi phải không?”
Cao Phong nói: “Đúng!”
Vân Phi Tường nói: “Hắn đi điều tra Kim Kiếm bang ta, và cho rằng bọn ta đã cướp một chuyến bảo tiêu quan ngân của Uy Võ tiêu cục.
”
Cao Phong cười lạnh: “Nếu ngươi không cướp, sao lại sợ người khác tra xét?”
Vân Phi Tường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/danh-kiem-hoa-huong/1650987/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.