Yến Phi còn đang ngây ra, Chu Hành đã quay đầu nhìn về phía này, ánh mắt lạnh băng như đao rút khỏi vỏ, hoàn toàn không còn nhu hòa ấm áp của vừa rồi.
Thoáng chốc Yến Phi cảm thấy một cổ khí lạnh từ lòng bàn chân dâng lên, cả người lạnh buốt như đứng trên băng thiên tuyết địa.
Nhận thấy ánh mắt của y, Dung Hoa cũng quay đầu nhìn. Gương mặt ửng hồng, thẹn thùng khả ái của Yến Phi dừng trong mắt nàng.
Yến Phi bị nhìn, trong lòng vừa xấu hổ lại vừa tức giận, nhấp môi mỉm cười đi qua.
Dung Hoa cũng chậm rãi nở nụ cười.
"Tỷ tỷ." Yến Phi uốn gối với Dung Hoa trước, sau mới hành lễ với Chu Hành, "Vương gia."
Dung Hoa nhướng mày: "Nhị muội."
"Phi tỷ tỷ." Kiều Vũ Thần đứng lên, cung kính hành lễ.
"Thần Nhi ngoan." Yến Phi tươi cười nhìn Kiều Vũ Thần, hỏi, "Công khóa hôm nay làm tốt không? Sách đã đọc hết chưa?"
Đôi mắt của tiểu hài tử thường rất thuần khiết, có thể nhìn ra người khác rốt cuộc là thật lòng hay giả ý, huống hồ Kiều Vũ Thần từ nhỏ đã mẫn cảm, cho nên nó với Yến Phi không hề có y thân cận, chỉ lễ phép đáp: "Hồi Phi tỷ tỷ, đều đã hoàn thành."
"Thần Nhi, sau này có thời gian cứ đi tìm Phi tỷ tỷ, Phi tỷ tỷ sẽ dẫn đệ ra ngoài chơi, ở Đông Lăng chúng ta có rất nhiều món ngon." Yến Phi ôn nhu cười trả lời hài tử, sau đó lại nhìn Dung Hoa, "Thần Nhi đúng là rất ngoan ngoãn."
"Phi tỷ tỷ tán thưởng." Kiều Vũ Thần vội cảm tạ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/danh-mon-nhat-pham-quy-nu/1658429/quyen-3-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.