Lúc trước Kim thái y đã có nói, độc này dường như không có dấu hiệu khống chế được. Hiện giờ chính mình trúng độc, bọn họ lại không có cách nào?
Trán nổi đầy gân xanh, Can Phong Đế ngồi dậy, hai mắt trừng trừng nhìn Kim thái y và Từ thái y, thở hổn hển một hồi liền duỗi tay cầm gối ngọc đập hai người họ: "Đồ vô dụng! Phế vật! Trẫm đúng là phí công nuôi đám các ngươi! Một đám phế vật, đều là phế vật!"
Sắc mặt Can Phong Đế đen như đáy nồi, chửi ầm lên.
Gối ngọc trực tiếp nện vào người Kim thái y sau đó rơi xuống đất phát ra tiếng vang, lăn vài vòng mới dừng lại.
Kim thái y không dám cử động, chỉ biết khom người sát đất: "Vi thần vô năng, vi thần đáng chết."
Từ thái y bên cạnh cũng phủ phục dưới đất: "Vi thần đáng chết."
"Đúng, các ngươi đều đáng chết, một đám các ngươi đều đáng chết!" Chỉ có một loại độc, toàn bộ Thái Y Viện dùng nhiều thời gian như vậy cư nhiên vẫn không có cách? Ông ta đúng là phí công nuôi đám thái y này!
"Bệ hạ, ngài đừng hù thần thiếp, là thần thiếp không tốt, thần thiếp không nên lấy thân mình hoàng nhi tới kích thích bệ hạ, là thần thiếp sai." Thấy Can Phong Đế nổi cơn thịnh nộ, Đoan Phi khóc lóc.
Hai người quỳ bên long sàng nhịn không được mà rùng mình, trong lòng khủng hoảng không thôi.
Vừa rồi vì lời bà ta nói nên Hoàng Thượng mới ngất xỉu?
Chuyện Can Phong Đế trúng độc, các thái y tất nhiên không dám tùy tiện nhiều lời, Đoan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/danh-mon-nhat-pham-quy-nu/1658530/quyen-3-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.