Theo một tiếng thét vang kêu lên, Long Ngạo Thiên nghe được âm thanh này đúng là phát ra từ phòng Lộng Ngọc. Điều này làm cho Long Ngạo Thiên có chút lo lắng, hắn trực tiếp vọt thẳng vào bên trong phòng. Lúc này hắn vọt vào bên trong nhìn thấy cảnh tượng trước mắt xuất hiện.
Một người nam nhân lớn tuổi có khuôn mặt gầy gò và khuôn mặt xấu xí xuất hiện trước mặt Long Ngạo Thiên. Người thiếu nữ mặc áo vàng đã ngã xuống phía dưới mặt đất. Long Ngạo Thiên biết người này là ai, nàng chính là Hồng Du, thị nữ thân cận bên cạnh Lộng Ngọc. Long Ngạo Thiên đối với nàng có chút đánh giá là ngực khá lớn nên hắn cũng không quên Hồng Du mặc dù tư sắc nàng không tính là tuyệt sắc.
Người nam nhân này mặc áo choàng màu đen gần như che kín toàn thân. Hắn đang cầm trong tay một thanh kiếm đang nhỏ giọt ra máu tưới. Con mắt hắn hơi hẹp dài và âm u. Cằm có một chỏm râu bạc trắng.Điều chú ý là hắn có một nửa khuôn mặt được che bằng mặt nạ sắt. Mặt nạ này có cái mũi dài như mỏ chim.
Vừa thấy đến sự xuất hiện Long Ngạo Thiên, hắn lập tức xoay người bỏ chạy. Tuy nhiên Long Ngạo Thiên há làm cho hắn bọ chạy dễ dàng như vậy. Bàn tay trực tiếp đẩy ra, một tiếng rồng ngâm phát ra mãnh liệt: “Ngâm!” Âm thanh rồng phát ra rống cao chấn kinh cả Tử Lan hiên.
Phanh! Nó hung hăng đụng lên người nam nhân làm cho hắn cảm giác được miệng ngọt ngọt.
Phốc! Một ngụm máu tươi trực tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-chu/2561552/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.