Thân thể Tiểu Linh theo từng câu nói mà run rẩy. Bàn tay vì thế mà siết chặt vào với nhau. Hắn không nghĩ tới vì mình mà lại liên luỵ đến người thiếu nữ vô tội này. Trái tim hắn đang run rẩy đang xấu hổ vì những hành động của mình. Bất quá Tiểu Linh không hề có hối hận. Chỉ có sống sót, hắn mới có thể hoàn thành mong ước của mình.
Người thiếu nữ đứng lẳng lặng ở nơi đó. Đám lá cây bay múa xung quanh cơ thể của nàng. Đôi mắt màu tím xinh đẹp nhìn thẳng về phía người thiếu niên đang quỳ một chân ở nơi đó. Nguyệt Thân đứng ở vị trí cao cao, bàn tay trắng nõn nà uyển chuyển đưa lên: “Sinh và tử chẳng qua cũng là sự luẩn chuyển của Âm và Dương.”
Ầm, ầm... Theo ngón tay của Nguyệt thần chỉ. Cơ quan ở nơi này bắt đầu ầm ầm chyển động. Những viên đá ở xung quanh bắt đầu xụp xuống để lộ ra nguồn nước ầm ầm ở phía dưới. Giọng nói Nguyệt Thần vẫn cao cao tại thượng vang lên: “Chẳng tỏ được điểm này thì sao có thể siêu việt được Thương Sinh!?”
Sự kiên định đã xuất hiện trong mắt Tiểu Linh. Thân thể hắn đứng thẳng dậy bắt đầu tấn công về phía Tiểu Y. Ngay lập tức hai tay Tiểu Y chuyển động, một đám lá cây tập trung lại sắc bén như những mũi giáo đánh về phía Tiểu Linh. Thân thể Tiểu Linh uyển uyển nhanh nhẹn tránh thoát được đòn tấn công này.
Tiếp cận người thiếu nữ, Tiểu Linh lập tức vung ra mấy cú đấm nhanh như chớp song đều bị đám lá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-chu/2561667/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.