Hồng Phất đứng bên cạnh ta, hoàn toàn không cảm nhận được sóng gió vừa rồi, ngược lại còn nhìn chằm chằm vào chén trà sữa trong tay ta với vẻ thèm thuồng.
Thứ này chắc là nàng ta chưa từng uống qua, cảm thấy mới lạ.
Ta đưa chén trà sữa cho nàng ta, nàng ta sửng sốt một chút, sau đó lộ ra vẻ biết ơn.
"Vẫn là tiểu thư tốt với nô tỳ nhất."
Con nha đầu này vừa nhìn là biết ngu ngốc rồi.
Lúc trước ta vừa mới tỉnh dậy, để đề phòng lộ tẩy nên đã cố ý tìm một lý do đuổi nha hoàn thân cận của Tần Ánh Âm đi.
Hồng Phất, là do ta cẩn thận lựa chọn.
Ngu ngốc nhưng chân thành, ít nhất sẽ không phản bội ta.
Dù sao thì, nhát d.a.o đ.â.m sau lưng từ người bên cạnh, mới là đau nhất.
Ví dụ như lúc này, con nha đầu Hồng Phất này tưởng rằng ta đang đối tốt với nàng ta, thực chất ta chẳng qua là đang đề phòng Tần Ánh Tuyết thôi.
Thứ nàng ta đưa tới, sao ta có thể thật sự uống chứ?
Cho dù ta biết rõ, nàng ta tuyệt đối sẽ không dám hạ độc ta trước mặt mọi người.
Nhưng đạo lý cẩn tắc vô ưu.
Những người anh chị muốn tranh giành quyền thừa kế với ta, đã sớm dùng bài học xương m.á.u để cảnh cáo ta rồi.
Sai lầm, phạm một lần là đủ rồi.
"Ta hơi mệt rồi, ngươi không cần hầu hạ ta nữa, tự mình nghỉ ngơi đi."
Ta cởi áo choàng ra, tùy ý ném lên giường.
Dặn dò Hồng Phất xong, liền quay người đi vào phòng.
Còn về bữa tiệc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-hoa-my-nhan-quy-nguyet-loc/2048536/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.