Giữa Chu Sóc và người xuyên không, còn có ẩn tình gì mà ta không biết?
Mớ bòng bong trong lòng ngày càng lớn.
Sau khi suy nghĩ hồi lâu, ta vẫn quyết định bước vào vườn hoa mai này.
Hai lần thử dò hôm qua, chưa chắc hôm nay không phải là lần thứ ba.
Nhưng lời của Chu Phù khiến ta càng thêm tò mò về người xuyên không chưa từng gặp mặt này.
Rốt cuộc hắn đã làm chuyện gì, mà khiến Tần Ánh Tuyết và Chu Sóc cứ bám riết lấy ta không buông?
Bước vào vườn mai, là những cây hoa mai trải dài bất tận.
Ta cẩn thận bước đi bên trong, rất nhanh đã nhìn thấy một căn nhà trúc đã được lợp kín.
Cửa đang mở toang.
Ta đứng im lặng trước cửa vài giây, cuối cùng vẫn quyết định vào xem xét.
Lần này ta cùng Thái tử ra ngoài, không chỉ người trong phủ Thừa tướng đều thấy, mà xe ngựa còn lắc lư đi lại trong kinh thành, ta còn cố ý vén rèm nhìn ra ngoài.
Dưới con mắt của mọi người.
Thái tử điện hạ chủ động đưa ta đi, thế nào cũng phải đưa ta về nguyên vẹn.
Nếu không, chỉ nước bọt thôi cũng đủ dìm c.h.ế.t hắn ta.
Huống chi trước khi ra ngoài, ta còn cố ý dặn dò Hồng Phất, nếu trời tối mà ta vẫn chưa về nhà, thì cứ ầm ĩ chuyện này lên.
Càng lớn càng tốt.
Chu Sóc muốn ngôi hoàng đế, cuối cùng cũng phải giữ gìn thanh danh của mình.
Bước vào nhà trúc, có thể thấy xung quanh được quét dọn rất sạch sẽ.
Có lẽ thường xuyên có người ra vào.
Ta nhìn ngó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-hoa-my-nhan-quy-nguyet-loc/2048578/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.