CHƯƠNG 5
Ba người thấy tình thế không ổn, phi lên ngựa, giơ roi quất ngựa liền bắt đầu chạy như điên. Không nghĩ tên thủ lĩnh khất cái trung niên kia chớp nhoáng đã đứng trước mặt bọn họ, kéo con ngựa mà Vương Liên Hoa cùng Đổng Thiếu Anh cưỡi chung lại, hắc hắc cười nói:” Chạy đi đâu? Các ngươi ngoan ngoãn đem tiền bạc giao ra đây, nếu không đừng trách ta cướp.”
Đổng Thiếu Anh vung roi lên quất hắn, tên khất cái kia lại xoay cổ tay, đem cái roi cuốn trên cổ tay, nhất thời liền túm Đổng Thiếu Anh đem quăng xuống ngựa .
Đổng Thiếu Anh ngã xuống đất lăn lăn một vòng, tức khắc nhảy lên, thân thủ một quyền hướng mặt trung niên tên khất cái kia đánh, tên khất cái cười lạnh nói:” Chừng ấy võ nghệ, cũng dám dọa người .” Một chưởng nghênh đỡ của hắn thoắt cái lại chuyển thành một quyền uy vũ, đánh bật Đổng Thiếu Anh lui vài bước. Đổng Thiếu Anh kêu một tiếng:” Được lắm!” tiếp tục đá chân tấn công, tên khất cái lắc mình né qua, lại là một chưởng đánh trúng ngực , đánh cho Đổng Thiếu Anh phun ra vũng máu.
Vương Liên Hoa gấp đến độ kêu to:” Đổng huynh!” Thấy bên kia bị đám khất cái vây chặt bắt đầu tiến lên, hắn đột nhiên lấy một xấp giấy từ trong ngực ra, quăng về phía tên thủ lĩnh, hô lớn:” Ngân phiếu đều cho các ngươi, buông tha tại hạ đi!” .Mấy tên khất cái này nghe vậy sửng sốt, một tên trong số đó vừa cầm lên nhìn, hét lớn:” Là ngân phiếu a! Hai trăm lượng!” Mọi người vừa nghe, nào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-hoa-tram-vuong/835733/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.