Editor: Lệ Cung Chủ
Beta: Vườn Độc Thoại
Hai người cũng không hướng đi xa, chính là lập tức đến trước xe.
“Tứ Nương, sắc trời không còn sớm, nên thức dậy.”
Tứ Nương không trả lời. Người ngất xỉu lại như thế nào hội trả lời?
Vương Liên Hoa cười hì hì nói: “Tại hạ vì làm cho công hiệu của dược phát tác nhanh một chút, giải khai mấy chỗ yếu huyệt của Tứ Nương, cộng thêm viên quy nhân dưỡng khí vốn tăng cường tinh khí của người, nếu nói Tứ nương còn hôn mê, tại hạ thật sự không tin, thỉnh Tứ Nương tự mình tỉnh lại đi.”
Trầm Lãng nói: “Chúng ta mặc dù không biết Viên Đức đại sư lúc lên xe ra sao, Tứ Nương ít nhiều, cũng nên báo chúng ta biết người trong xe, nhất định không phải Thạch Tĩnh Viễn, cũng không phải nhân vật tà đạo, nếu không sáng suốt… không chừng Tứ Nương lại bị điểm ở yếu huyệt, như thế nào không rên lên một tiếng mà diễn tiếp trận kịch này?”
Tứ nương vẫn không tỉnh, hơi thở thâm trầm kéo dài, giống như thật sự ngủ say.
Trầm Lãng cười khổ nói: “Tứ nương, mau đứng dậy mang chúng ta đi tìm nguồn nước.”
Vương Liên Hoa liếc mắt nhìn Trầm Lãng, nhìn nhìn lại Tứ Nương, đột nhiên cười nói: “Trầm đại hiệp, ta có biện pháp kêu nàng tỉnh, chính là ngươi tốt nhất tạm lánh một chút.”
Trầm Lãng mỉm cười, cũng không nói cái gì, quay đầu tránh ra.
Sau đó liền nghe được lời Vương Liên Hoa đối Tần Tứ Nương nói.
“Cưỡng gian ngươi hảo không?”
Tứ Nương thời điểm đứng dậy, quần áo tán loạn, hình dung chật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-hoa/2567015/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.