Gần tối trước đại hôn một ngày, chỗ Thác Bạt Bộ Lạc cư trụ đột nhiên kịch liệt náo động một chút.
Tất cả người Bộ Lạc đều lâm vào khiếp sợ, các trưởng lão bắt đầu dâng hương bái trời, chỉ hy vọng ngày tế sau đại hôn có thể làm cho thần không hề xao động.
Thác Bạt Tư Công phái thám tử ở các nơi tuần tra đầy đủ các khu vực, sau khi hướng hắn xác định chấn động lần này vẫn chưa mang đến nhiều ảnh hưởng lắm, ngay sau đó hắn liền cùng thương nhân Trung Nguyên thảo luận việc nông canh có ích.
Hắn không biết lúc trước mình làm việc này là vì cái gì? Nay hắn làm như vậy, chỉ là vì muốn cho người Bộ Lạc đối với hắn càng thêm phục tùng mệnh lệnh của hắn, chỉ là muốn làm cho Tống Ẩn Nhi khen ngợi hắn, nếu không hắn làm sao muốn trông nom những người này chết hay sống?
Thác Bạt Tư Công nhìn chằm chằm các trưởng lão ngồi dưới, gần tối trời âm u làm cho ánh mắt không có nhân tính của hắn càng thêm vô tình.
“Nếu không có chuyện muốn bẩm..., tất cả đều lui ra, ngày mai đại hôn, còn có rất nhiều chuyện phải làm.” Thác Bạt Tư Công nói.
Lúc này, Tống Luân đi vào lều trại nghị sự, ở bên tai Thác Bạt Tư Công nói nói mấy câu.
Các trưởng lão nhìn sắc mặt Thác Bạt Tư Công trầm xuống, tất cả đều không hẹn mà cùng cúi đầu.
Thác Bạt Tư Công trừng mắt Tống Luân, lạnh giọng hỏi: “Nói lại lần nữa xem.”
Tống Luân xem quen lạnh nhan những năm gần đây của thủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-hon-tam-tram-nam/70954/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.