Vẻ mặt Đinh Hạo buồn bã, lắc đầu, nói:
- Mấy năm trước Khả nHi đã mất tích.
Linh hồn và tư duy Đinh Hạo hoàn toàn dung hợp, khiến hắn kế thừa cảm tình của Đinh Hạo cũ. Sâu trong lòng Đinh Hạo lưu luyến với muội muội mất tích, cảm giác huyết mạch liền nhau đó theo thời gian trôi qua chẳng những không giảm bớt mà càng mãnh liệt hơn.
- A!
Lý Lan xin lỗi nói:
- Xin lỗi, ta không biết...
Đinh Hạo lắc đầu, cười nói:
- Không sao, dù Khả Nhi có đi nơi nào thì một ngày nào đó ta sẽ tìm nàng về, chắc chắn.
Đinh Hạo nói cực kỳ khẳng định, không thể dao động.
- Thì ra muội muội của ngươi tên là Đinh Khả Nhi, cái tên rất đẹp. Ta đoán nàng rất ngoan, rất đẹp đúng không?
Gió lạnh thổi rối tóc dài của Lý Lan, tay nhẹ kéo tóc dài, động tác thật tự nhiên.
Đinh Hạo ngẩn người, đưa cá mập đã nướng chín cho Lý Lan.
Đinh Hạo cười nói:
- Này tiểu Lan, nếu không phải thấy ngươi có hầu kết, không có ngực thì ta thật sự nghĩ ngươi là một nữ nhân.
Lý Lan ngây người, lạ là không tức giận.
Lý Lan cười nói:
- Ta cũng hy vọng chính mình là nữ nhân, vậy thì không cần sinh ra đã gánh nhiều thứ nặng nề.
Lý Lan nói rồi cắn nhẹ miếng cá nước, cảm thấy miệng thơm ngát.
Lý Lan khen thật lòng:
- Ui chà, vị khá ngon.
Đinh Hạo cười to bảo:
- Đó là đương nhiên.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu kêu to một tiếng, đò nhỏ dụi chân Đinh Hạo, ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-kiem-than-hoang/1571227/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.