Đinh Hạo cười đắc ý hỏi:
- Ta thật sự tốt đến thế sao?
Lý Lan nhẹ gật đầu.
Đinh Hạo càng đắc ý nói:
- Ta cũng cho rằng như thế.
Lý Lan bật cười:
- Đao cuồng kiếm si vạn người Tuyết Châu kính người thì ra tự kỷ như thế.
Đinh Hạo cười gian, bàn tay hạnh kiểm xấu luồn vào vạt áo Lý Lan, cười toe nói:
- Tự kỷ có sao? Hì hì, có ai biết nữ chưởng môn Lý Lan thủ đoạn sắc bén, uy chấn Tuyết Châu cũng có mặt dịu dàng như nước và còn là A cúp sân bay?
Lý Lan tức giận trừng Đinh Hạo, cảm thấy toàn thân nóng lên, nhỏ giọng nói:
- Sương nhi còn ở đây, đừng làm bậy.
Lý Lan vừa xấu hổ vừa thắc mắc ngập ngừng hỏi:
- A cúp sân bay là cái gì?
Đinh Hạo cười to bảo:
- Chính là vô cùng quyến rũ.
Bàn tay Đinh Hạo càng chạy lung tung.
Lý Lan mềmn hũn tựa vào ngực Đinh Hạo.
Sau lưng Đinh Hạo, Lý Lan là cây anh đào, cánh hao hồng nở rộ, hàng ngàn cánh hoa bay, phong cảnh đẹp nhất thế giới.
Đây là cây đào kỳ lạ.
* * *
Ngày thứ hai.
Đinh Hạo bị Đinh Thiên Sương vỗ thức tỉnh khỏi giấc mơ đẹp.
- Phụ thân, phụ thân, ta đói. Con sâu lười, phụ thân đừng ngủ, mau xuống giường, mặt trời chiếu đến mông rồi.
Đinh Thiên Sương lay vai Đinh Hạo, thanh âm giòn vang như chim vàng anh đang hót, êm tai vui tươi.
Đinh Hạo mờ mịt mở mắt ra.
Ánh nắng từ cửa sổ nhà tranh chiếu vào căn phòng rực ánh vàng.
Đinh Hạo dụi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-kiem-than-hoang/1572563/chuong-981.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.