Khi tiếng "Đưa vào động phòng" vang lên, Tống Diễn suýt nữa đã muốn kéo Tịch Vô Quy rời khỏi ngay lập tức, nhưng nhớ đến số khách còn đang chờ, y chỉ đành nhẹ nhàng nắm tay Tịch Vô Quy, ra hiệu cho hắn về trước đợi mình một chút.
Tịch Vô Quy nhếch mày cười, không nói gì, thoải mái đi trước.
Trong phòng tràn ngập không khí vui mừng, tiếng chúc mừng không ngớt.
Trong số những người có mặt, chỉ có Phục Diễm và Tông Diệu là biết thân phận thực sự của Tịch Vô Quy.
Phục Diễm cúi đầu ngồi ngay ngắn, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc, cho đến khi Tịch Vô Quy rời đi mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Tông Diệu thấy Tịch Vô Quy và Tống Diễn bái đường, tâm trạng thực sự rất phức tạp. Anh không ngờ Tịch Vô Quy có thể làm đến mức này, một ma quân cao quý lại hạ mình để cưới Tống Diễn làm phu quân thì anh còn gì để nói nữa? Thế cũng coi như thua không oan uổng rồi.
Tông Diệu nâng ly tiến đến chỗ Tống Diễn, nhìn sâu vào mắt y: "Chúc mừng."
Tống Diễn cong mắt cười: "Cảm ơn."
Tông Diệu uống cạn chén, không nói thêm gì, ngồi về chỗ để Tống Diễn tiếp tục bị Lôi Thừa Nghiệp và những người khác bao quanh.
Tống Diễn vốn chỉ muốn ứng phó sơ qua để sớm về phòng, nhưng người đến kính rượu cứ liên tục kéo đến, mãi đến tận đêm khuya y mới được người ta dìu trở về, say đến mơ màng.
Người hầu dìu Tống Diễn đến cửa phòng, định mở cửa đưa y vào trong thì Tống Diễn nhớ ra Tịch Vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-lu-da-chet-cua-ta-lich-kiep-tro-ve-roi/2262373/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.