Editor: Miri
- ---------------
Nước trà trước mặt bốc lên khói trắng nhè nhẹ mờ ảo, Lý Trú Miên bưng tách trà lên, đầu ngón tay hơi nóng.
Nhưng tâm hắn lại lạnh.
Lý Trú Miên từ nhỏ đã được nuôi dạy trong cung, được đối xử ngang với hoàng tử. Hắn xem hoàng đế như một trưởng bối quan trọng của mình, dù cho hắn không được yêu quý bao nhiêu.
Nhưng thực chất, đối với hoàng tộc mà nói thì hắn chỉ là một thứ đồ được nuôi béo, có thể dùng xong rồi vứt bỏ khi nào cũng được. Ở trong mắt vài người, hắn là Ngọc Bổ Thiên hóa thân, có khi còn chưa được xem là một người sống.
Dù là hoàng cung hay là Yến Vương phủ cũng chưa bao giờ nhà của hắn, những hậu duệ quý tộc của hoàng thất cao cao tại thượng cũng không phải người nhà của hắn. Gió lạnh bỗng nhiên cuốn màn phất lên, thổi vào trong phòng, Lý Trú Miên bỗng dưng nhớ tới tuyết trắng Minh Tông, nhớ tới Lâm Tầm Chu, trong lòng vậy mà lại dần dần an ổn.
Hắn đã có được một phần yêu thương đáng quý, độc nhất vô nhị trên thế gian này, đủ để lấp đầy cả trái tim hắn. Những tiếc nuối quá khứ kia, cần gì phải để ý.
Chuyện quá khứ đã không thể cứu trở về, nhưng chuyện tương lai vẫn còn kịp sửa lại.
Lý Trú Miên nhìn chăm chú ảnh ngược của mình trong nước trà, bình tĩnh nói: "Muốn thiên địa hoàn chỉnh trở lại, ngoại trừ lấy ta đi vá trời, không có biện pháp khác?"
Lão hoàng đế trầm mặc không nói. Vì thế Lý Trú Miên nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-lu-noi-han-muon-thoai-hon/287631/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.