Thái độ Thẩm Quân Hạo ba phải cái nào cũng được làm Lâm Lăng không thể hiểu rõ suy nghĩ của anh.
Lâm Lăng lén lút đút điện thoại vào trong túi, trái tim rối loạn tiếp tục nghe giảng bài.
Tiết sau là tiết Thể dục, Lâm Lăng mới trải qua chuyện kinh khủng trong tiết Ngữ văn nên không biết đối diện với Thẩm Quân Hạo như thế nào.
Nhưng mà Lâm Lăng cũng không ngốc tới mức để mình tự lòi đuôi, vẫn giống như thường ngày căng da đầu đi tìm Thẩm Quân Hạo cùng đi tới sân thể dục.
Lâm Lăng chạy tới tìm Thẩm Quân Hạo, nhỏ giọng gọi một tiếng anh Thẩm.
Cậu thuần thục dán sát trên người Thẩm Quân Hạo, ngón tay nắm lấy lớp vải chỗ khuỷu tay đồng phục của anh.
Thẩm Quân Hạo ôn hòa cười với cậu, tựa như bộ dáng tối tăm mà Lâm Lăng nhìn thấy trong tiết Văn là ảo giác của cậu.
Thẩm Quân Hạo dường như muốn nói gì đó, đột nhiên lại bị một bóng đen từ phía sau nhào tới bắt lấy.
Lâm Lăng:?
Một bạn nam vóc dáng cao cao thân mật ôm cổ Thẩm Quân Hạo, đằng sau còn có năm học sinh nam nữa.
Cậu ta nhét quả bóng rổ vào trong ngực Thẩm Quân Hạo, lớn tiếng nói: "Đi nào Thẩm tổng, cùng nhau đi đánh bóng."
Thẩm Quân Hạo bị quanh minh chính đại cướp đi mất, chỉ có thể mang khuôn mặt có lỗi phất phất tay với Lâm Lăng, để lại một mình Lâm Lăng trong gió loạn.
Tuy trong lòng Lâm Lăng có khó chịu, nhưng cậu tuyệt đối sẽ không can thiệp đến chuyện giao tiếp hàng ngày của Thẩm Quân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-mem-ngam-mat/1502769/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.