Đã đến nơi rồi? Nhưng ngoại trừ hai ngọn núi từ trơ trụi ra, cơ hồ không có gì cả. “Mục đích của chúng ta sẽ không phải lại ở trong biển đi…” Trần Ngọc lẩm bẩm, đồng thời hạ quyết tâm nếu quả thật phải nhảy xuống biển lần nữa, nhất định sẽ chết sống bám dính vào Phong Hàn, an toàn là trên hết. Cậu bi phẫn nhận ra, trong giới thần quỷ, quái vật cũng thịnh hành hiện tượng bắt nạt kẻ yếu.
Tất cả mọi người nhìn về phía Phong Hàn, Phong Hàn chỉ lẳng lặng tựa vào một bên mạn thuyền, nhìn chăm chú vào mặt biển phía trước, căn bản không có ý giải thích.
Trừ việc thiết bị truyền tin vẫn không cách nào sử dụng được, tàu của bọn họ đã giành lại thế chủ động, tốc độc được khống chế rất tốt, lúc đi qua hai ngọn núi vẫn vô cùng cẩn thận, giống như chỉ sợ hai ngọn núi này lại bộc phát ra lực từ khổng lồ. Sau khi xuyên qua núi từ giữa biển, mọi người cảm thấy một trận gió tanh mặn âm lãnh nhanh chóng thổi qua, trong gió phảng phất mang theo tiếng gào thét tuyệt vọng mà thê lương của thứ gì đó, không khỏi khiến người ta giật mình. Nhưng, khi gió ngừng thổi, trên mặt biển vẫn còn ánh mặt trời rực rỡ, ôn nhu mà an tĩnh, như lạc vào chốn tiên cảnh.
Có người khẽ thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng, phần lớn mọi người đều nhạy cảm chú ý tới Phong Hàn đang nhìn chằm chằm mặt biển đột nhiên xao động mạnh, xuất hiện vô số xoáy nước nhỏ, mà trong xoáy nước có cái gì đó đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-mo-chi-te-pham/1835228/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.