Edit: Ry
Tôi bảo Nhạn Vãn Thu cùng tôi nói chuyện mèo con với Nhạn Không Sơn, cô bé không chút do dự đã đồng ý. Lúc đến hỏi ý kiến Nhạn Không Sơn, bé con làm tiên phong, tôi làm hậu vệ, cả hai chuẩn bị đầy đủ, sẵn sàng cho một trận chiến lớn.
Kết quả là Nhạn Không Sơn lại dễ tính lạ thường.
"Được." Anh nói: "Trong tiệm cũng hơi nhiều chuột, nuôi hai con mèo cũng tốt."
Tôi còn chưa kịp phản ứng, Nhạn Vãn Thu đã bắt đầu khoa tay múa chân reo hò. Đầu ra của hai con mèo cứ thế được quyết định, đợi bọn chúng lớn thêm một chút, dứt sữa rồi sẽ đưa đến tiệm để đảm nhiệm cương vị.
Cải tạo mạch điện cũng hoàn thành đúng hạn, bác Trịnh dẫn tôi đi một vòng kiểm tra, chứng minh việc sửa chữa rất thành công, không cần sợ sau này dùng đồ điện công suất lớn nữa, tầng trên tầng dưới bật ba cái điều hòa cùng lúc cũng không thành vấn đề.
Vừa nói bác vừa lấy điều khiển từ xa ra, "tích" một tiến, điều hòa không khí trong phòng khách lập tức được bật lên.
Gió mát quét qua hai gò má, tôi ngẩn người, hỏi bác: "Điều hòa này là ai mua thế ạ?"
"Giám đốc Dư mua."
Tôi gật đầu, không nói gì nữa, trong đầu nghĩ lần này ba tôi làm rất tốt.
Sau khi kiểm tra, tôi kí lên tờ đơn xong là bác Trịnh cũng dẫn theo mấy người thợ rời đi. Đúng ra là đêm đó tôi đã có thể về nhà ngủ ngon rồi, thậm chí còn có thể nằm phè sung sướng trong phòng hưởng điều hòa mát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-thanh-mai/1959657/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.