“Nạp, Nạp Lan Luật đâu?”
“Cô lại muốn khiêu chiến tính nhẫn nại của tôi ? Trước mặt tôi cứ luôn phải nhắc đến gã đàn ông khác cô mới vừa lòng? "
“Cậu, nên đi học…” Lam Tĩnh Nghi đánh ực một cái.
“Luật thay tôi đi học. ”
Con ngươi Lam Tĩnh Nghi mở lớn, hai nam sinh này quả thực quá vô pháp vô thiên !
“Thế nào, không muốn tôi đưa cô đi học sao?” Nạp Lan Địch tiến đến gần nàng.
“Không có” Lam Tĩnh Nghi cắn môi, miễn cưỡng nói.
Con ngươi đen nhìn về phía nàng, không đợi hắn mở miệng, Lam Tĩnh Nghi đã tuyệt vọng buông ra giường ra. Nạp Lan Địch bình thản nhìn nàng, thưởng thức sự tuyệt vọng cùng giãy giụa của nàng. Thân thể tuyết trắng của Lam Tĩnh Nghi hoàn toàn lộ ra trong không khí, trần trụi trước mắt Nạp Lan Địch.
Hắn ôm nàng xuống giường, mở tủ lấy chiếc váy đen cùng nội y ném lên giường. Lam Tĩnh Nghi thân thể xích lõa đứng như chôn chân giữa phòng. Hai tay cuộn lại thành quyền, cả người không ngừng run rẩy.
Thấy Nạp Lan Địch tiến tới, nàng theo phản xạ đột ngột nhắm mắt lại.
Ngón tay lạnh lẽo búng nụ hoa nàng một cái, khiến cả người nàng như bị điện giật. Lam Tĩnh Nghi sợ hãi mở mắt ra, liền nhìn thấy đôi đồng tử trần ngập mỉa mai.
Nạp Lan Địch khóe môi cười tà mị, “Nơi đó sao lúc nào cũng cương lên như vậy? ”
Lam Tĩnh Nghi đỏ mặt, cảm thấy căm hận thân thể của chính mình. Nàng nhìn nụ hoa nghểnh cao đầu, chỉ muốn tìm lỗ nẻ để chui xuống.
Nạp Lan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-thoat-da-sac-vo-bien/55420/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.