Tùy Tâm nhẹ nhàng ngước nhìn Mộc Ly Tâm rồi bật cười có chút hối tiếc -" thay đổi hay không thay đổi thì có quan trọng không ? Chúng ta cũng không còn là những thiếu niên của năm xưa nữa , đúng không ?".
Ánh mắt Tùy Tâm bộc lộ sự bất lực , đã nhiều năm nay , từ lúc đi theo Lam Tư , chính bản thân cô cũng ngạc nhiên với sự thay đổi của mình . Có đôi khi Tùy Tâm cô cũng từng đặt ra câu hỏi rằng sao lại phải thay đổi ?
Nhìn thoáng qua khung cửa sổ lấp ló sau tấm màng , mọi cảm xúc của khi xưa bất giác trôi qua như thác lũ . Tùy Tâm giật mình khi bản thân của hiện tại , cô ước gì thân phận của mình mãi mãi là một câu hỏi , thà là không biết , thà là không có đáp án .
Mộc Ly Tâm đưa tay lên , lau nhẹ đi vài giọt nước mắt đã rơi tự bao giờ trên gương mặt của Tùy Tâm , trái tim cô bóp chặt không ngừng , nổi đau đồng cảm cũng không thua kém Tùy Tâm là mấy -" nếu không muốn chấp nhận sự thật thì chị cứ vờ như không biết gì đi . Ở đây rất tốt , Lam Tư sẽ chăm sóc cho chị , ở đây một đời an nhàn không cần lo gì cả ".
Nói an nhàn thì cũng không phải sai , Mộc Ly Tâm từ lúc bên cạnh Tề Mặc đến giờ , nguy hiểm trùng trùng không phải là không trãi qua . An nhàn ở đây mà cô ấy nói là an nhàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-tinh-2-tuy-tam-lam-tu/175602/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.