Hạ Tuy cũng không kiêng kỵ gì cả, thái độ thản nhiên, "Bây giờ tôi đã vào đạo môn, một lòng truy tìm đại đạo, những chuyện trần thế đã cắt đứt rồi."
Lời này nói rõ ràng lưu loát không chút dài dòng, có thể thấy Hạ Tuy đã hạ quyết tâm.
Tề Huy và Quý Đàm liếc nhau, trong lúc nhất thời không rõ này rốt cuộc là chuyện tốt hay chuyện xấu. Chuyện tốt là người khác dễ dàng mượn sức của Hạ đại sư, chuyện xấu là bọn họ cũng không có cơ hội mượn sức.
Đội trưởng Dương và Hạ Đông lại rất vui mừng, đội trưởng Dương tùy tùy tiện tiện nói nửa đùa nửa thật với Hạ Tuy, "Hạ đại sư một lòng theo đuổi đại đạo, nhưng mà sau này cũng không thể hoàn toàn bỏ mặc không quan tâm mấy người chúng tôi nha."
Câu nói thản nhiên đó làm Hạ Tuy bật cười, đồng ý cho một cái hứa hẹn, "Làm điều thiện trừ điều ác trảm yêu trừ ma, tất nhiên nghĩa bất dung từ."
Hạ Đông ở một bên đang cào cào vỏ cây quế, "Trên người Hạ đại sư vậy mà còn có thêm một chút hiệp khí* nữa." (khí chất của đại hiệp)
Thật bảnh!
Khụ, đương nhiên, hai chữ cuối này Hạ Đông là một thanh niên trưởng thành tất nhiên ngại không nói ra miệng.
Cũng may lúc trước Hạ Tuy ở thế giới kia được người ta khen thành Thần tiên tái thế cũng không phải một hai lần, đối với những lời khen ngợi như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-truong-tien-sinh/2518342/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.