Hoàng Tuyền Tông, Hoàng Tuyền Thánh điện.
Thánh điện này hoàn toàn do hắc thạch tạo thành, dáng vẻ cổ xưa, đỉnh điện tọa một pho tượng Khô Lâu dữ tợn, trong hốc mắt tối om của Khô Lâu thỉnh thoảng hiện lên vài phần hồng mang, lập lòe quỷ dị tới cực điểm.
Bên trong đại điện, ánh sáng mờ mịt, mơ hồ có thể thấy vài đạo nhân ảnh theo thứ tự đứng hai bên. Tại vị trí trung tâm của đại điện có một đài cao, bên trên là tọa ỷ tinh xảo, phía trước đài hai bên tả hữu đều có hai bức điêu khắc quỷ vật đáng sợ. Giờ phút này ngồi trên toại ỷ, một thân ảnh cao ngất, khí tức áp bức nhàn nhạt từ trong cơ thể chậm rãi tán phát ra, giống như thượng cổ hoang thú đang say ngủ, một khi thức tỉnh, liền phóng xuất ra uy lực khủng bố hủy thiên diệt địa.
Đế Ương, Hoàng Tuyền tông tông chủ.
Cả đại điện yên tĩnh không một tiếng động, nếu không phải là tiếng hít thở kia thản nhiên truyền ra, thì giống như một chỗ tử vực.
Vào thời khắc này, Đế Ương đột nhiên mở miệng, người này thanh âm cực kỳ ôn hòa, lộ ra một cỗ khí tức nồng đậm phong độ của người trí thức, khiến kẻ khác trong lòng bất giác sinh ra lo lắng.
- Về bối cảnh của Lưu Vân kia, bọn ngươi có từng điều tra rõ ràng?
Thanh âm chậm rãi quanh quẩn trong đại điện.
Lập tức, dưới đài bên trái một tu sĩ tiến lên, kính cẩn thi lễ, nói giọng khàn khàn:
- Thám tử của tông môn đã tra xét khắp các đại tông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao/1700993/quyen-3-chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.