Nửa canh giờ sau.
Hưu! Hưu! Hưu
Âm thanh lợi khí phá không truyền tới, ba người tuổi ngoài hai mươi vẻ mặt lạnh nhạt chân đạp phi kiếm đáp xuống đại điện Tiêu gia.
- Tiêu gia gia ở đâu, bọn ta phụng mệnh đến đây, nhanh đưa người ra.
Sắc mặt ba người này hết sức lạnh lùng cùng cảm giác cao cao tại thượng, ánh mắt đảo qua mọi người tựa như đang nhìn những con kiến vậy.
Nghe thấy động tĩnh, Tiêu Văn Đình vội vàng dẫn đám người Tiêu gia ra nghênh đón, khiêm tốn nói:
- Ba vị tiên sư đường xa đến đây, mời vào trong đại đường ngồi uống trà một lát.
Tiêu Thần thầm nắm chặt tay, trong lòng thề rằng mình nhất định sẽ trở hành một đại tiên sư cường đại để cha mẹ nở mày nở mặt.
- Không cần, chúng ta phụng mệnh mang đám trẻ đi tiên môn khảo thí, đang rất vội.
Một gã trẻ tuổi nhướn mày lạnh nhạt nói.
- Dạ, dạ!
Tiêu Văn Đình không dám chậm trễ vội gật đầu đáp ứng.
- Đi!
Ba gã thanh niên lẩm bẩm, chỉ tay vào phi kiếm, thể tích phi kiếm tăng mạnh đủ để cho mấy người đứng bên trên.
- Các ngươi đứng lên theo thứ tự, không phải sợ.
Đám thiếu niên Tiêu gia thấy ba vị tiên sư ngự kiếm phi hành, lại đột nhiên biến nó to ra thì trong lòng cực kì kính sợ, ai nấy đều tự động xếp hàng đứng lên trên cự kiếm.
- Lên!
Đợi đủ người ba gã trẻ tuổi không nói gì thêm, đột nhiên điều khiển phi kiếm bay lên lao vút về phía chân trời, nháy mắt đã biến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao/1701856/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.