“giẫm đạp thật hài hòa “
Vệ Tam đứng trước bàn dài chậm rãi gắp trái cây vào đĩa. Cô thấy chả phải tất cả mọi người đều đến tầng 7, một số thành viên của viện Bình Thông vẫn còn ở trong khoang trị liệu nên không có cách tới đây, chẳng hạn như Kosai Musashi của đội chủ lực.
Tầm mắt của cô rơi vào trong sàn nhảy, người khiêu vũ thành đôi thành cặp, nào có phải lắc mông đúng như thiếu gia Liêu nói. Cậu ta thuần túy sử dụng giọng điệu khoa trương.
Lúc này, Vệ Tam nhìn thấy Ứng Tinh Quyết đi vào từ cửa. Màu môi anh vẫn tái nhợt, dáng người thon cao gầy gò. Anh chắc là tìm kiếm đội chủ lực của trường Đế Quốc nên ánh mắt cứ nhìn khắp mọi nơi, rồi lại đúng lúc bắt gặp ánh mắt của cô.
Vệ Tam không dời ánh mắt trước, cũng không chào hỏi, thuần túy chỉ nhìn Ứng Tinh Quyết ở cửa.
Ngược lại Ứng Tinh Quyết khẽ gật đầu với cô xem như chào hỏi, rồi lập tức đi về phía đội chủ lực trường Đế Quốc.
Vệ Tam dao động gì, hai người mặc dù cũng coi như đã từng hợp tác ở đấu trường lạnh lẽo, nhưng họ vẫn là đối thủ ở trận đấu sau. Cô mang hai đĩa trái cây trở lại và đưa cho Liêu Như Ninh một đĩa.
“Họ nói khiêu vũ là khiêu vũ ngay, đi đâu tìm người giờ?” Liêu Như Ninh đã nằm trên ghế sô-pha, không chú ý đến hình tượng tí nào.
Hoàn toàn khác với những người ngồi ngay ngắn trên ghế sô-pha của các trường quân sự khác, khí chất con cháu thế gia của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dap-noi-ban-sat-di-hoc/1247456/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.