"Dì không sao chứ?" Khánh Trần nhìn người phụ nữ ngoài cửa nói.
Đây là lần đầu tiên hắn nghiêm túc quan sát đối phương, trước đây hai người mỗi lần gặp mặt đều rất vội vội vàng vàng, hơn nữa người phụ nữ bởi vì bạo lực gia đình, còn có ý né tránh tất cả những người đàn ông khác, dù cho Khánh Trần chỉ là một học sinh trung học cũng không ngoại lệ.
Đây là ám ảnh tâm lý do bạo lực gia đình để lại cho đối phương.
Lúc này, cánh tay của người phụ nữ đã biến thành tứ chi máy, Khánh Trần phát hiện tứ chi máy của đối phương nhìn bắt mắt hơn so với phần lớn tù nhân trong nhà tù số 18, đường viền sắc xảo mà tràn ngập sức mạnh.
Nếu không phải tay áo dài che phủ, sợ rằng sẽ đẹp mắt hơn một chút.
Lại nói tiếp người phụ nữ này quả thật đẹp, tuy rằng khóe mắt đã có chút nếp nhăn, nhưng trái lại gia tăng một chút mị lực, cũng không ngăn cản được khí chất dịu dàng trêи người đối phương.
Người phụ nữ nhìn Khánh Trần có chút ngượng ngùng nói: "Không nghĩ tới lần này lại gây phiền phức cho cậu."
"Không có việc gì, " Khánh Trần lắc đầu: "Cháu đang định làm cơm cho Lý Đồng Vân ăn, cháu rất thích em ấy."
Người phụ nữ gật đầu, cô ta nói với Lý Đồng Vân: "Đi thôi Tiểu Vân, cùng mẹ về nhà."
Lý Đồng Vân tội nghiệp nói: "Con còn đói bụng, đồ trong nhà đều bị hai người đập, trở về cũng không có đồ để ăn."
Người phụ nữ nghe xong lời này có chút tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dat-ten-cho-bong-dem/1890831/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.