“À, Hiểu Hiểu, em xinh đẹp như vậy, chắc có không ít người theo đuổi nhỉ? Sao không suy xét thử xem? Đại học mà không yêu đương thì còn gì gọi là đại học nữa!”
Hà Dĩnh vừa dứt lời, mấy chàng trai đối diện cũng hùa theo.
Sắc mặt Tô Hiểu trở nên mất tự nhiên: “Em không rảnh nghĩ đến những chuyện này...”
Trưởng ban thể thao trường cười nói.
“Ái chà chà, Tô Hiểu, nói tiêu chuẩn của cậu đi nào, xem tớ có phù hợp hay không, phù hợp thì tớ sẽ theo đuổi cậu!”
“Mau nói, mau nói đi, bọn tớ đều làm người chứng kiến!” Bầu không khí bỗng chốc trở nên sôi nổi.
Các chàng trai uống rượu, gan cũng to hơn, ai nấy đều bắt đầu nói đùa.
Tô Hiểu bị bọn họ nói đến ngại ngùng, cô đang định lên tiếng ứng phó thì bỗng nhiên phía sau truyền đến tiếng cười khẩy quái gở.
“Tô Hiểu làm gì mà không có thời gian yêu đương, là không dám thì có? Đúng không, Tô Hiểu?”
Tiêu Dung ở phía sau mặc một chiếc váy ôm eo màu đen, chống tay lên lưng ghế sau người Tô Hiểu, cô ta nở một nụ cười không rõ ràng nhìn Tô Hiểu.
Đáy mắt cô ta mang theo vài phần uy h**p và khiêu khích.
Tô Hiểu lạnh lùng liếc cô ta một cái, cầm ly bia lên uống một ngụm, rồi nở nụ cười tươi.
“Không sai, tôi thật sự không có tư cách yêu đương, ông nội đã ước hẹn một cuộc hôn nhân từ bé cho tôi, hiện giờ tôi là người đã có chồng rồi.”
Đương nhiên mọi người không tin hôn nhân từ bé gì cả, chỉ coi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-de-an-hon-hi-van/2855093/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.