Thạch Hạo Nhiên bị hắt nc tỉnh dậy.
“A……” Từ sau gáy truyền đến cơn đau làm cho hắn nhíu mày, hắn mở mắt ra, lắc đầu, vụn đá trên mặt rớt xuống.
“Ngươi tỉnh rồi?” Giang Lăng Lục cầm trong tay cốc nước rỗng, khóe môi cố gắng nén cười, thảnh thơi đem cốc nước đặt trên bàn trà, tao nhã ngỗi xuống ghế đối diện vs hắn.
Thạch Hạo Nhiên nhíu mày, phát hiện tay cao hơn đầu, hơn nữa cổ tay còn bị còng lại, mà cà vạt sớm đã bị cởi ra, vòng qua tay buộc chặt lấy, lại còn buộc cột chặt vao đầu giường, hai chân cũng bị tách ra, bị khăn mặt cuốn chặt lấy, căn bản không thể động đậy.
“Giang Lăng Lục, ngươi đang làm gì?” Hắn nhíu mày, trừng mắt người khởi xướng,“Còn có, nơi này là……” Hắn nhìn cách bài trí xung quanh.
“Đây là phòng khách sạn.” Giang Lăng Lục khuỷu tay dựa vào ghế , bàn tay chống cắm, trên áo sơ mi đã tháo bung 3 cái khuy, ẩn ẩn lộ ra nội y đen bóng, hai chân thôn dài nhếch lên, khuôn mặt nhỏ nhắn cười cười, ung dung nhìn hắn.“Ngươi đột nhiên hôm qua bất tỉnh……”
“Là ngươi đánh lén ta!” Sau gáy đớn đớn truyền đến làm cho Thạch Hạo Nhiên trừng nàng, làm đc như vậy chỉ có nàng, mà võ thuật của nàng lại là một tay hắn chỉ giáo, bởi vậy nàng mới có thể thừa dịp hắn chưa chuẩn bị mà đánh hắn bất tỉnh bất tỉnh.
“Là như vậy nha!” Giang Lăng Lục gật đầu thừa nhận, ngồi cắn cắn ngón tay.“Nhưng lại đánh lén hai lần mới làm ngươi bất tỉnh.” người hắn đúng là cứng rắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-go-em-nghi-em-yeu-anh-roi/465264/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.