Dù bị chấm điểm âm, khi rời nhà Lâm Kinh Chập, Cừu Phi vẫn không quên gọi đồ ăn ngoài cho anh. Món từ trung tâm thương mại giao tới, nghe bảo là lẩu bào ngư sợi miến gì đó, nguyên cả nồi đất mang đến, riêng phí ship đã hơn chục tệ. Còn Cừu Phi thì gọi một tô mì đầu đường, ngồi xổm ăn cho xong chuyện.
Thấy Cừu Phi ngồi bên lề đường ăn mì, Phan Lôi nhảy ra như một gã tiểu nhân hiểm độc: “Ý gì đây? Tối qua chạy biến không về, sao, hai người hẹn hò rồi à?”
Tô mì suýt làm bỏng miệng Cừu Phi. Hắn bất giác nhớ lại chuyện tối qua, khóe miệng vô thức cong lên. Hẹn hò thì chưa, nhưng chắc cũng sắp rồi. Cơ mà hắn bị Lâm Kinh Chập trừ điểm, giờ còn âm nữa. Trước đó kêu ca 35 điểm là ít, giờ âm 70 chắc đủ nhiều rồi nhỉ?
Phan Lôi chẳng biết Cừu Phi đang nghĩ gì, thấy hắn cười kiểu ghê tởm, rồi lại cau mày như đang nghĩ gì đó, trông đầy vẻ trầm tư.
Chưa kịp hỏi thêm, một chiếc xe máy đỗ giữa tiệm sửa xe và sân nhà Lâm Kinh Chập. Shipper lấy đồ ăn từ thùng giữ nhiệt, kiểm tra kỹ đơn hàng.
Cừu Phi vội chỉ về phía sân nhà Lâm Kinh Chập: “Kia kìa, cái sân đó, cậu gõ cửa đi, trong nhà có người.”
Shipper cảm ơn Cừu Phi rồi chạy về phía sân nhà.
Phan Lôi nhìn với vẻ mặt kỳ lạ, dùng mũi chân đá vào gót Cừu Phi: “Sao anh biết là nhà bên đó gọi?”
Trên túi đồ ăn có cái logo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-hu-ngam-muoi-luu-thuy-thuy/2917814/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.