Khi Thu Diệp mở mắt ra, bên cạnh đã không còn ai. Nàng ngẩn ra nửa ngày, đếm từng thanh xà gỗ, nhìn giá nến đã cháy hết, trở mình đứng dậy, lại thoáng nhìn hỉ phục chỉnh tề của Hàn Lương đặt ở bên cạnh giường mới phục hồi tinh thần, hô một tiếng: “A Lương!”
Không ai trả lời.
Mặc quần áo đi xuống giường, đẩy cửa ra, sân đã được quét sạch sẽ, cuốc và mấy đồ ra đồng được đặt gọn gàng, vào phòng bếp, trong nồi có cơm nóng, lu đổ đầy nước, nhà bếp sạch sẽ thoáng mát, cả tro trong bếp cũng được dọn hết ra, trên đất có dòng chữ dùng củi vạch ra: Thê Chủ, ta đi đốn củi, buổi trưa sẽ trở về.
Trách không được nữ tử đều háo hức muốn hết hôn, Thu Diệp nghĩ, chăm chỉ như vậy? Làm xong hết rồi, ta đây còn làm gì được nữa?
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thu Diệp ăn cơm xong dọn dẹp một chút, nhấc chân đi sang nhà Xuân Hoa, ai ngờ gõ cửa lại không có ai trả lời, đang đứng ở bên đường nhỏ ngây người liền thấy Triệu tiên sinh ôn tồn lễ độ cầm sách đi tới.
“Triệu tiên sinh trở về từ học đường sao?” Thu Diệp nhướng mày hỏi.
“Ừm, nương tử gần đây không làm đậu hủ sao, lâu rồi không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-hu-nuong-tu-hanh-thai-lang/97908/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.