Diệp Phi Linh khệ nệ ôm cái xô đất đến.
- Ngoài bộ móng gảy ra, ta muốn khi nào ta thức tỉnh võ hồn nhờ ngài giúp đỡ săn giết hồn hoàn! Ta muốn trở thành hồn sư! Chậu đất này... có thể giúp thực vật tăng trưởng tốc độ phát triển, bất kể là thực vật tầm thường hay linh quả quý hiếm!
Đường Hạo kinh ngạc đến mức đứng hẳn dậy.
Hắn sững người trong chốc lát.
- Được, ta nhận!
Diệp Phi Linh cung kính cúi đầu rời đi.
Trở về nhà Kiệt Khắc gia gia, nàng mới nhẹ nhàng thở hắt ra.
Mẹ nó, uy áp quá kinh khủng rồi, chưa phóng thích võ hồn đã đáng sợ cỡ này, đến khi gặp mấy kẻ cao cấp phóng thích võ hồn thì chẳng phải chính mình bị đè chết???
Còn may là đúng theo mạch truyện.
Cái sau mới chính xác là thứ Diệp Phi Linh lo lắng hơn. Chỉ cần đúng theo mạch truyện, coi như Diệp Phi Linh nàng có thể yên tâm mà sống rồi.
******
Tiếng chim chóc ríu rít.
Hôm nay Đường Hạo không có nhà, nhưng Diệp Phi Linh vẫn theo thông lệ tới nấu cơm.
Nàng tiện thể còn dọn dẹp sạch sẽ cả căn nhà.
Nàng đã sắp 6 tuổi, chỉ còn hơn 3 tháng nữa là đến ngày giác tỉnh võ hồn. Theo như thông lệ mỗi năm vẫn vào ngày đó là ngày giác tỉnh, tùy vào mỗi năm sẽ có một hồn sư nhất định do Võ Hồn Điện phái tới để tiến hành nghi thức, đồng thời lưu ý những mầm non nhân tài kiệt xuất để thâu tóm vào Võ Hồn Điện.
Kẹtttt....
Đường Hạo không có nhà, từ ngày nàng đưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-la-dai-luc-he-liet-thien-ha-troi-qua-khong-de-dang/1981860/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.