Văn Già La đã tiếp xúc với Từ Thời Thê trở lại.
Gần đây hai người thường xuyên dùng bữa ở những thời điểm khác nhau, thế mà sáng sớm hôm nay đã ngồi cùng một bàn. Có điều còn những người khác nữa, ngay cả Văn Dục cũng có mặt.
Bởi vì có một phụ nữ có thai và một người mắc bệnh dạ dày cho nên bữa sáng vô cùng phong phú cùng dinh dưỡng. Tuy nhiên Từ Thời Thê lại chẳng rõ mùi vị khi đồ ăn vào miệng nó như thế nào. Nàng còn không ngẩng đầu, tận lực tránh né cặp mắt thi thoảng đặt lên người nàng kia. Sau một đêm, nàng vẫn hãm sâu vào sự thật về mối quan hệ giữa hai người, ngay cả lúc thức dậy bước đi nàng cũng như người đang giẫm lên mây.
Có một số thứ ta mong muốn mãi mà vẫn chưa thấy đâu, cho nên mới sốt ruột đến phát ốm; song khi nó không hẹn mà tới thì lại hoảng hốt lo sợ không biết phải đối diện ra sao. Sự do dự thiếu quyết đoán đầy xót xa ấy làm Từ Thời Thê tự căm ghét bản thân mình, vì thế nên nàng mới không dám nhìn người nọ.
Ăn sáng xong, Văn Già La rời nhà trước, Từ Thời Thê cố gắng không để ý đến, nhưng vẫn để ánh mắt mình dõi theo cô một đoạn đường. Chỉ có điều không ngờ chờ đến lúc nàng bước ra khỏi cửa, chiếc xe của cô gái kia lại đang ở ngay trước mặt, cửa xe còn rộng mở.
Vừa cúi đầu đã trông thấy gương mặt quen thuộc, lần này Từ Thời Thê không từ chối, nàng vào xe, ngửa lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-ngon-tay/1090722/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.