Phản hệ của Không hệ không hề đơn giản chút nào, Doanh Doanh vừa bước vào khu rừng trước đây đã bị chôn vùi thì ngã xuống đúng cái nơi hai người gặp nhau lần đầu tiên, bản thân không thể chịu đựng được nữa, không rõ bao nhiêu thời gian, bao nhiêu ngày đến khi tỉnh lại liền nghe chiếc nhẫn trên tai luôn gọi tên mình, tiếp nhận nó
- Vân tỷ tỷ
Bên kia dường như vỡ òa, Doanh Doanh nghe được tiếng khóc nức nở nhưng lại không thể ôm lấy người không thể bên cạnh không thể vồ về
- Doanh, cuối cùng thì muội cũng đã tỉnh rồi, cuối cùng tỷ đã đợi được muội tỉnh dậy rồi
- Vân tỷ tỷ mau lên, nhanh lên, huynh ấy đến đón tỷ rồi
Là giọng của Khôi Nhất, thế nhưng Doanh Doanh lại nghĩ đến một cảnh khác, ai bảo pháo nổ rồi tiếng người người cười nói chúc mừng như một buổi lễ thành hôn, đau lòng vừa tỉnh dậy đã tiếp nhận một cơn đau mà nói ra vài chữ
- Vân ... tỷ ... hôm nay thành thân
- Đúng vậy, thế nhưng muội đã tỉnh thì nhanh đến đón tỷ đi, người ta thành thân hết cả rồi, tỷ chỉ đợi mỗi muội ... Doanh ... Doanh, muội có nghe tỷ nói không?
Lý Uyển Vân không ngờ đến Doanh Doanh chỉ nghe đến câu nói đó, chỉ nghe đến hai từ "Đúng vậy" đã không màn đến tính mạng của mình mà xuống giường mà chịu tứ hệ phá nát cơ thể muốn ra ngoài, mở ra không gian thế nhưng đối diện với nó không phải là nơi cần đến mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-nguoi-la-phe-vat/1973430/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.