Vừa đi Hà Nguyên Nguyên vừa lắp bắp kể chuyện lộn tùng phèo không đầu không cuối, Trương Tích Hoa thật vất vả mới từ trong mấy lời của cô nhỏ mà hiểu ra đại khái.
Trượng phu Hà Sinh của nàng là bình an vô sự, tảng đá lèn chặt trong ngực cuối cùng cũng rơi xuống. Nàng còn chưa kịp sắp xếp lại câu chuyện đã gặp phải Hoàng Gia Vượng đang đi tới, theo sau có có Hoàng Đại thẩm lo lắng hỏi: “Đây là sao?”
“Thế là thế nào?”
“Rốt cuộc là như thế nào? Gia Vượng à ngươi cũng đừng doạ nương như vậy!”
Hoàng Đại thẩm đang ở ngoài đồng nhổ củ cải thì có người chạy đến bảo rằng trưởng tử nhà bà lên trấn trêи vừa bị gãy tay. Hoảng hốt đi được nửa đường thì bắt gặp Hoàng Gia Vượng cùng Hà Nguyên Nguyên quay về, Hà Nguyên Nguyên nước mắt chảy dài đi về Hà gia, Hoàng Gia Vượng theo ngay phía sau, bà gọi mấy tiếng cũng không ai nghe đành phải đuổi theo.
Khó khăn lắm mới đuổi đến nơi, Hoàng đại thẩm chưa kịp thở đã đặt ra một loạt câu hỏi.
Cả người Hoàng Gia Vượng nhợt nhạt nhưng vẫn lên tiếng trấn an: “Nương, ta không có chuyện gì. Đại phu đã băng bó kĩ, sẽ không sao đâu ạ.”
Cánh tay kia đã được y quán Đại Lương trấn băng bó cẩn thận, còn dùng một dây vải treo vào cổ. Ngoại trừ cánh tay, trêи mặt cùng trêи người hắn cũng có không ít vết xanh tím, Hoàng Đại thẩm vừa nhìn liền biết con trai nhà mình là cùng người khác đánh nhau rồi.
Nhưng hắn là người ôn hoà bình tĩnh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-nha-nong/926394/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.