Hà Nguyên Nguyên sáng sớm hôm nay phấn khởi ra cửa là muốn cùng Lệ Nương đi đến nhà Hoa tiểu thư ở Dương Liễu thôn vui chơi một chút, thuận tiện để ý đến nam nhân nhà này, không nghĩ đến thiếu niên kia lại sắp đính hôn. Một ít hoa tâm vừa mới nảy mầm liền bị vùi dập, tâm tình của tiểu cô nương lập tức không vui.
Buổi sáng để bụng đói xuất môn, lại nghe được tin tức ấy, Hà Nguyên Nguyên uỷ khuất chạy về nhà, leo lên giường dùng chăn che kín đầu, đến khi chịu đói không nổi nữa mới đi phòng bếp tìm đồ ăn.
Nghe tẩu tử nói vậy, Hà Nguyên Nguyên lại càng thêm uỷ khuất, nước mắt liền rớt xuống.
Thấy cô nhỏ khóc mà không đáp, Trương Tích Hoa thở dài, dùng khăn tay giúp nàng lau mặt, ôn nhu hỏi:
“Là ai khi dễ muội? Muội cứ nói ra, cứ để cho ca ca muội thay muội hỏi xem một chút.”
Hà Nguyên Nguyên biết bộ dạng hiện tại của nàng không tốt lắm, tự tay cầm lấy khăn lau mắt nhưng nước mắt lại không ngừng được, nghe tẩu tử hỏi đến lòng nàng lại thêm khó chịu.
Trong lòng nàng hiểu rõ, chẳng có ai khi dễ nàng cả. Tìm một người để đổ tội cũng không có, tâm tình này ngay cả chính nàng cũng không hiểu được, sao có thể nói ra.
Trương Tích Hoa lặng im chờ cô nhỏ lên tiếng, lại nói thêm: “Nếu có chuyện gì không vui, muội cứ nói ra, tỷ giúp muội thông suốt một chút.”
Hà Nguyên Nguyên mở miệng định nói cho tẩu tử nghe, lại có chút xấu hổ, quyết định đem lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-nha-nong/926463/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.