Thật lâu không thấy Hà Sinh đáp lại, trong phòng thập phần yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng thở nhè nhẹ của hai vợ chồng. Trương Tích Hoa nhìn trượng phu, cảm nhận được rõ ràng thân thể hắn có điểm căng thẳng. Qua một lúc lâu sau, hắn vẫn không mảy may nhúc nhích, nàng ngẩng đầu muốn nhìn dáng vẻ của hắn.
Hà Sinh đang nghiêng đầu, đột nhiên xoay lưng về phía nàng. Trong bóng tối nhìn thấy bóng lưng to lớn của hắn, Trương Tích Hoa liền có chút kϊƈɦ động.
Có chuyện gì sao? Sớm mang thai như vậy là chuyện không tốt? Trượng phu hiện tại đang mất hứng?
Trương Tích Hoa thoáng chần chờ, vẫn lên tiếng hỏi: “Hà lang, chàng làm sao vậy?”
Ngay lúc này Hà Sinh quay người lại, hắn rũ đầu không để cho nàng biết vẻ mặt mình. Hai vợ chồng gần sát nhau như vậy, hắn liền vươn cánh tay nhốt nàng vào lòng, chờ nương tử an yên trong ngực mới khàn khàn nói: “Vừa rồi làm nàng sợ sao?”
Hắn lên tiếng, Trương Tích Hoa lại làm bộ làm tịch không muốn trả lời, nội tâm có chút giận dỗi, liền không muốn để ý đến hắn. Mới vừa rồi nàng thật sự có chút sợ hãi: Cha đứa nhỏ sẽ không thích nó, nàng phải làm sao đây?
Trương Tích Hoa chưa bao giờ nghĩ đến việc này, ý nghĩ ban nãy xuất hiện lập tức làm lồng ngực nàng đau không chịu nổi, lẽ nào nàng cũng không kiên cường như nàng nghĩ?
Nàng đã từng rất nghiêm túc nghĩ rằng vợ chồng bọn họ vô luận như thế nào cũng có thể chung sống, nàng cùng hắn sinh con đẻ cái, dùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-nha-nong/926470/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.