- Luyện dược sư!
Tiểu Vũ ngẩng mạnh đầu, há hốc miệng:
- Tiểu nhân đạt yêu cầu?
Tại đấu khí đại lục, chỉ cần là người, đều muốn trở thành luyện dược sư.
Giống như Cơ Huyền từng nói, cái nghề này hái ra tiền, còn khiến rất nhiều kẻ phải nể mặt, nghĩ tới đã cảm thấy vui vẻ rồi.
- Miễn cưỡng vẫn có thể được.
Lời này Cơ Huyền không phải giả dối, lúc trước cậu kiểm tra căn cốt cho tiểu tử này liền xác định được tiểu tử này đạt yêu cầu.
Sở hữu đấu khí thuộc tính hỏa có mộc khí, về phần linh hồn lực chỉ miễn cưỡng đạt yêu cầu, dù linh hồn lực chỉ miễn cưỡng đạt nhưng tính bền dẻo lại mạnh đến đáng sợ, có đôi khi tu luyện linh hồn lực, thiên phú không phải then chốt, tính bền dẻo mới là yếu tố quan trọng quyết định tương lai.
Điều này còn không phải chứng minh qua việc bị Cơ Huyền nhồi vào đầu một bộ công pháp mà Tiểu Vũ không đau tới bất tỉnh còn có thể vận chuyển công pháp tu luyện.
Vào thời điểm lần đầu bị nhồi công pháp Cơ Huyền đau tới nhe răng, phải nghỉ miễn cưỡng một thời gian mới tu luyện.
- Sao, muốn học không?
- Học, học, học.
Tiểu Vũ gật đầu như gà mổ thóc, với hắn luyện dược sư chính là con đường cải mệnh.
Dù chỉ là nhất phẩm, nhị phẩm cũng coi như có chút mặt mũi lăn lộn.
Huống hồ hắn tin rằng bản thân không chỉ đạt được như vậy.
Đối với Cơ Huyền tiểu tử này có lòng tin lạ thường, rằng có Cơ Huyền dạy dỗ hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-pha-thuong-khung-chi-co-huyen-trong-sinh/599826/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.