Tiêu Viêm thận trọng chậm rãi đi tới, cẩn thận quan sát đến vòng xoáy màu huyết sắt, đột nhiên, một chùm sáng rơi xuống, chậm rãi lơ lửng phía trước vòng xoáy.
Đạo quang mang này phát sáng cực kì chướng mắt, Tiêu Viêm phản xạ có điều kiện, nâng tay trái lên che mắt, quay đầu tránh một chút, sau đó mới chậm rãi quay đầu đi nhìn về phía tia sáng kia, phát sáng ra một hình dạng quỷ dị, giống như một con mắt, tản ra hàn khí nồng đậm thấu xương.
Tiêu Viêm nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh -- đây cũng quá quỷ dị đi.Đạo ánh sáng này phát quang trong một phút chốc rồi biến mất.
Theo đó, vòng xoáy ở giữa cửa đá cũng biến mất, một hành lang liền xuất hiện ngay phía sau cửa đá, cuối hành lang có một lớp bình chướng năng lượng chặn lại ánh mắt của Tiêu Viêm."Cái kia là gì?" Tiêu Viêm cảm nhận được một cỗ năng lượng kỳ dị, cực kì âm hàn cũng có linh lực cũng cực cao.
"Đó chính là Quỷ linh" Âm thanh Trạm lão vang lên bên tai Tiêu Viêm."Đó chính là Quỷ linh? !" Tiêu Viêm kinh hãi nghẹn ngào thốt lên, thứ vừa rồi quả nhiên giống như Thiên hỏa trong ba kỳ vật."Đúng, đó chính là Quỷ linh, đối với người rất quan trọng, nhất định phải nghĩ ra biện pháp có được nó.
Vùng không gian này có năng lượng áp chế cực lớn, đi vào trước rồi nói sau, cẩn thận một chút."Tiêu Viêm cũng không hỏi thêm nữa, đã đi tới nơi này, còn có cái gì phải sợ, gật đầu, chợt nhanh chân hướng về phía cửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-pha-thuong-khung-chi-vo-thuong-chi-canh/588110/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.